Trẻ em cần sự thương yêu, quan tâm và nuôi dưỡng để có thể lớn và phát triển.
Trong thời gian này con bạn có thể học để:
- Làm theo một việc rất đơn giản (1-2 tuổi)
- Ngưng một hoạt động một lúc khi được bảo “không” (1 tuổi)
- “Nằm vạ” và không vâng lời nhằm phát triển tính độc lập của nó (1½ - 3 tuổi)
- Thử giới hạn của nó bằng cách không vâng lời và cãi lại (từ 18 tháng trở đi)
- Biểu lộ các ước muốn, nhu cầu và đòi thêm (2 – 3 tuổi)
- Cất đồ chơi khi có người lớn giúp (2 – 3 tuổi)
- Chia xẻ đồ chơi tạm thời khi có người lớn hướng dẫn (2 ½ tuổi)
Theo dõi các hành vi của con bạn
Nhằm chiếm một “vị trí” trong gia đình, con bạn sẽ thách thức quyền hạn của cha mẹ. Con bạn sẽ thử giới hạn của nó bằng cách “làm sai”. Điều này không có nghĩa bạn là cha mẹ “xấu” hoặc cháu là đứa bé “hư”.
Một đứa bé có thể làm sai nhiều hơn khi bạn bắt đầu tìm cách dạy và sửa một tật xấu.
Cần chuyên nhất: Muốn thay đổi một hành vi xấu thì cha mẹ hoặc là người chăm sóc cần có hành động chuyên nhất (tức là không lúc thế này lúc thế kia).
Việc của cha mẹ là dạy đứa bé hành động nào bạn sẽ chấp nhận. Sự dạy dỗ cần có phương pháp để thay đổi hành vi.
Một yêu cầu cho phép đứa bé chọn cách trả lời. Chỉ dùng yêu cầu khi bạn sẵn sàng chấp nhận sự lựa chọn của đứa bé. Trong trường hợp này đứa bé có thể chọn làm hoặc không làm theo yêu cầu.
Ví dụ: “Nào, con đến đây với mẹ”
------------------------------To be continued--------------------------------